
Cứ tầm cái giờ này tôi lại thi thoảng nhìn lên đồng hồ, nghe tiếng tí tách của cây kim giây, không gian im ắng hẳn ra. Có lẽ, mọi người bận bịu trong công việc từ sáng đến giờ này cũng đã mệt đứ đừ, có lẽ ai cũng mong chờ đến giờ về như tôi.
Mười lăm giờ ba mươi!
Thi thoảng tôi vẫn hay nghe một vài bài hát thật tâm trạng để có thể tập trung. Nó có hiệu quả thật đấy. Tôi nhập tâm vào bài hát mình đang nghe hơn:
I'll be by your side, 'til the day I die
I'll be waiting 'til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I'll be waiting 'til I hear you say I Do
(I Do - 911)
Một gốc nhỏ thân quen, mỗi ngày đều như vậy. Có những hôm cặm cụi sấp mặt vào những con số, hôm đó xem như cặp mắt cần được nghỉ dưỡng. Vậy đấy, mọi người cứ bảo được làm văn phòng là sướng, tôi thì chẳng thấy sướng đâu cả, tôi mệt đứ đừ đây này. Chắc họ lại nghĩ tôi lười biếng. Cuộc đời đúng thật là.. !
Mười lăm giờ ba mươi tám!
Cái khoảnh khắc mà mình chờ đợi, nó cứ chầm chậm kiểu gì đấy. Các cậu đã bao giờ chờ đợi điều gì đó chưa? Không phải là đợi trúng số đâu nhé, cũng không thể đợi vài ba tỷ rơi vào tài khoản đâu ạ. Ấy, tôi không phủ nhận là mình chưa từng nghĩ đến chuyện đó đâu, hey, ngại quá. Những ngày thật mệt mỏi, tôi cũng đã từng mong đợi được như thế. ...Đã từng có người nói với tôi rằng "Đừng cố biến mình thành một con hươu cao cổ, khi điều đó là không thể".
Gần đến giờ tan làm, không khí lúc nãy cũng không còn nữa, mọi người đã bắt đầu có năng lượng trở lại, người thì chuẩn bị về cơm nước cho gia đình, người thì đi la cà hàng quán với hội bạn thân tám chuyện,... còn những đứa như tôi đang tìm một nơi nào có thể chất chứa hết tâm tư.
Cuộc đời này có khó hiểu lắm không nhỉ?
Đợi đến giây phút ấy thì lại chợt nhớ ra mình đợi để làm gì? Nơi mình muốn đi còn chưa biết. Có người còn đợi một chàng trai ngôn tình của mình xuất hiện, đến lúc gặp rồi lại bảo người ta quá lạnh nhạt, vô tâm. Lại còn có người đợi "một ngày nào đó may mắn sẽ đến", mình thì lại nghĩ một ngày nào đó bằng bao năm cố gắng để đạt được. Đấy, cuộc đời là như vậy!
Một Sài Gòn chiều mưa, 01/09/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét